luc yen anh yeu em
Anh không biết cách giúp em thoát khỏi nỗi buồn, mà còn gây thêm tổn thương cho em. Anh nói lời chia tay không một chút suy nghĩ, và anh không hề tiếc vì quyết định này, cho đến tận bây giờ dù anh biết rằng em đã yêu anh như thế nào. Anh chỉ biết hứa và hứa, nhưng chưa và
Lục Yên, anh yêu em - đang tiến hành - Kinh Chập. Giới thiệu truyện ngôn tình thanh xuân vườn trường hay này: Tình yêu đến khi bản thân còn ở trong thời gian tươi đẹp nhất của một đời người, là điều khiến cho bất kỳ ai cũng mong muốn gặp nó. Lục Yên lần đầu gặp Tạ Đạo Niên vào ba năm trước. Khi ấy anh đang ngồi ở quầy, tay gảy bàn tính toán.
" Anh yêu em được bao lâu " tập mới nhất chứng kiến cuộc tình ngọt ngào của Khánh Minh. Trong khi đó, Thái An lại đứng trước bờ vực ly hôn do mâu thuẫn với mẹ chồng. Báo Lao Động Cơ quan của Tổng Liên Đoàn Lao Động Việt Nam
Vay Tiền Online Tima. Có lẽ rất nhiều bạn đọc khi nghe tên và thể loại, phần nào đã hình dung được nội dung chính của câu chuyện này. Đúng vậy, “Lục Yên, anh yêu em” đơn thuần là một câu chuyện tình cảm, viết về tình yêu của đôi bạn trẻ Lục Yên và Tạ Đạo Yên là một cô gái xinh đẹp và mạnh mẽ. Bởi vì mẹ cô cũng là một người phụ nữ như vậy. Chồng mất sớm, một mình bà ở vậy nuôi con gái, còn có thể yếu đuối được sao? Thế nên, Lục Yên lớn lên trong sự “nuôi thả” của mẹ cô, đơn thuần mà phóng đầu tiên nhìn thấy Tạ Đạo Niên là lúc Lục Yên đi mua táo đỏ. Anh đứng sau quầy gảy bàn tính, gảy luôn trái tim cô gái nhỏ. Thế là hành trình theo đuổi Tạ Đạo Niên của Lục Yên bắt tuổi mới rung động lần đầu, Lục Yên không hề biết mình làm như vậy là theo đuổi, cô chỉ nghĩ muốn nhìn thấy anh thì phải đi theo anh, muốn biết anh nghĩ gì thì phải bắt chuyện. Thế cho nên, Lục Yên không phải là kiểu dồn dập tấn công, không phải là kiểu đưa đẩy thả thính, mà là kiểu, cơn gió thoảng qua khiến người ta bất chợt mà sảng ngược hoàn toàn với môi trường giáo dục của Lục Yên, Tạ Đạo Niên chính là điển hình của “nuôi nhốt”. Bố anh rất nghiêm khắc, từ nhỏ đến lớn đều bắt anh đọc sách thánh hiền, tu tâm dưỡng tính, giữ mình trong phàm là cái gì càng cấm thì càng muốn khám phá. Tạ Đạo Niên bị đè nén lâu như vậy, gặp được Lục Yên giống như nắng hạn gặp mưa rào, liền không có cách nào kháng cự. Mà bản thân anh cũng không hề muốn kháng cự. Bởi vì cô gái nhỏ ấy, mang đến cho anh cảm giác rất khác Đạo Niên đẹp trai và khí chất, mang hình tượng “cấm dục” điển hình của nam thần. Anh được rất nhiều người theo đuổi nhưng chưa từng đáp lại, ngoại trừ Lục Yên. Là bởi vì, từ trên người cô gái nhỏ, anh cảm nhận được một luồng sinh khí bất tận. Cô lúc nào cũng vui vẻ, lạc quan và tươi tắn như vậy, ở bên anh luôn khiến anh thả lỏng tâm hồn, không cố kị, cũng không cần đè cùng, con ngõ nhỏ sau nhà Tạ Đạo Niên với hàng cây Thập Lý Hương thơm ngát, cũng được chứng kiến một mối tình rạo rực như lần ăn trái cấm, thèm muốn suốt dụ dỗ là Lục Yên, nhưng mà người đốt lửa lại là Tạ Đạo Niên. Sau khi được tháo xích, Tạ Đạo Niên lập tức hóa sói, ăn sạch sẽ con hổ giấy quyến rũ Lục Yên. Vì là H văn, cho nên cảnh phòng tối vô cùng nhiều và cực kỳ sinh động. Chi tiết cụ thể như thế nào, phải đọc rồi mới có thể cảm nhận đầy đủ rằng sẽ có nhiều bạn thắc mắc, truyện H thì lấy đâu ra nhiều đạo lý như vậy? Nói như vậy cũng không có gì sai, nhưng đứng ở góc độ của người trưởng thành, thì đạo lý cuộc sống chẳng phải vẫn được rút ra từ những điều giản đơn nhất hay sao?Cho nên, đọc để hiểu được cách nghĩ của bậc làm cha mẹ, đọc để hiểu đâu là giới hạn của bản thân mình. Giống như mẹ của Lục Yên, đối với chuyện vượt rào của con gái, bà chỉ dặn dò “nhớ đeo bao, đừng để mình thiệt thòi”. Không phải bà dạy hư con cái, mà chính là bà hiểu rõ, một khi tình cảm đã chín muồi, chuyện đó là không thể ngăn cản, chỉ có thể dạy cho con làm thế nào để hậu quả là ít đau thương nhất mà có biết vì sao những câu truyện có cảnh H thường được gắn mác 18+, 21+,…. hay không? Bởi vì đó là độ tuổi tối thiểu cần để bạn có thể tự chịu trách nhiệm cho hành động và suy nghĩ của Yên và Tạ Đạo Niên vượt rào năm 19, 20 tuổi và họ tự chịu trách nhiệm cho điều đó. Lục Yên cố gắng chăm chỉ học tập, cô không thông minh như Tạ Đạo Niên nhưng lại rất khéo léo. Cô phát huy hết sức năng lực của bản thân, chứng minh với gia đình của anh rằng, cô hoàn toàn xứng Đạo Niên yêu Lục Yên, nhận lấy những lần đầu tiên quý giá của cô, đã tự hứa với bản thân sẽ bảo vệ cô suốt đời. Đứng trước sự ngầm phản đối của bố mình, anh chỉ có thể cố gắng hoàn thành những kỳ vọng của bố, chứng minh cho ông thấy Lục Yên không phải là vật cản mà chính là động lực của cảm của họ được vun đắp bởi những tin tưởng và nỗ lực tốt hơn vì nhau, cho dù là môi trường thay đổi từ đi học sang đi làm, hay là đối mặt với việc yêu xa, thậm chí là sự xuất hiện của những đối tượng mới, họ đều cùng nắm tay nhau vượt ngọt cuối cùng, đương nhiên là một đám cưới vô cùng viên mãn với sự chúc phúc của hai bên gia đình. Mẹ của Lục Yên sau nhiều năm vất vả hy sinh vì con gái cũng tìm được bến đỗ muộn màng. Bố của Tạ Đạo Niên nhìn ra được sự cố gắng của Lục Yên, mặc dù vẫn không thể ấm áp hơn trước nhưng cũng đã mở lòng đón nhận cô con dâu nhỏ này. Họ có một cuộc sống hạnh phúc với những đứa con và lửa tình hừng hực như ngày là quả táo đỏ, đứng trước ngõ nhà anh, Anh mặc áo đường trang, nở nụ cười như nắng, Tình yêu này trong trắng, em nguyện gửi vào anh, Bầu trời vẫn màu xanh, Trường Canh* yêu táo đỏ. Thơ Lâm phi*Trường Canh nhũ danh của Tạ Đạo Niên, chỉ người thân mới được gọi.———————-Đôi lời tâm sự của RVerĐã rất lâu rồi không đọc một câu chuyện “nóng bỏng” như vậy. Thời đại bây giờ, có lẽ “chuyện tấm màng” đã không còn được coi trọng như ngày xưa nữa. Tạ Đạo Niên và Lục Yên là người đầu tiên cũng là người cuối cùng trong cuộc đời của nhau. Nhưng thực tế cuộc sống không phải ai cũng may mắn như vậy. Giống như mẹ của Lục Yên dặn dò con gái, bởi vì bà cũng không chắc con mình có thể đi đến cùng với người đó hay không, cho nên cách tốt nhất chính là phải tự bảo vệ mình. Và tôi nghĩ, đây là một cách làm đúng đắn. Không phải bà không muốn cấm, nhưng liệu có cấm được không? Nếu đã như vậy, tại sao không là người hướng dẫn?Giống như người ta thường nói, đọc truyện chữ luôn có không gian tưởng tượng rộng lớn hơn truyện tranh. Câu chuyện này cũng vậy, những đoạn miêu tả cảnh H rất kích thích và gây tò mò. Với sự phát triển công nghệ như bây giờ, không thể ngăn cản các độc giả chưa đủ tuổi tìm đến thể loại này. Chỉ hy vọng rằng, các bạn sẽ không đọc vào lúc đang phân vân hoặc phải quyết định chuyện gì đó về tình cảm. Chưa đủ cảm tình để chấp nhận, nhưng lại bị sự tò mò khiến mình đi đến những quyết định mà có thể sau này sẽ hối bạn đừng trách tôi nói nhiều như vậy, chung quy là vì mình cũng là phụ nữ mà thôi 🙂 _____________ Review by Lâm Phi – fb/ReviewNgonTinh0105 Bìa Cỏ Chiêu Nghi*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa Cre pic Huaban/googleMời các bạn đón đọc Lục Yên, Anh Yêu Em của tác giả Kinh cùng chủ đềXem nhiều nhất ngàyXem nhiều nhất tuầnXem nhiều nhất tháng
Hà Nội những ngày đầu tháng sáu, những ngày hối hả trong cái nắng ngoài 30 độ, nhưng chẳng thể phủ nhận bằng một cách nào đó, trông thành phố vẫn có cái nét tình. Mấy vạt nắng sớm chiếu lên bức tường rêu cũ kỹ, in hình những tán cây, chiếu cả xuống mặt hồ lấp lánh ánh bạc. Em chưa từng kết hôn, độc thân và độc lập, tính tình có chút bướng bỉnh nhưng là người hiểu chuyện và rất tình cảm. Em thích sự lãng mạn, tinh tế, nghe nhạc, ngắm hoa, đi đu lịch và cà phê với bạn bè. Em tốt nghiệp đại học và có một công việc yêu thích tại Hà Nội, cao 1,6m, nặng 55 kg, ngoại hình ưa nhìn. Quê hương em là miền đất nổi tiếng với danh hiệu "Chè Thái". Em đặc biệt mong người ấy không thuốc lá và không rượu bia thì còn tuyệt vời hơn nữa. Em cũng không biết người em đang tìm kiếm có phải anh không, nhưng nếu không thử thì đâu biết được anh nhỉ. Mình cùng cho nhau một cơ hội anh nhé. Cho đến lúc đó, em chúc anh một ngày mới tốt lành!Độc giả liên hệ qua email henho hoặc số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 để được hỗ trợ
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để Yang3S______Sáng sớm, một số cửa hàng trên phố vẫn còn chưa mở cửa, Tiêu Diệu Thường đã đặt chỗ ở một nhà hàng trong thành phố Ngô, bảo mọi người ra đó ăn sáng, uống còn sớm nên Tạ Đạo Niên không muốn đánh thức Lục Yên. Sau khi cả nhà ngồi xuống, Tiêu Diệu Thường nhìn trái nhìn phải, hỏi, "Sao không thấy Tiểu Yên?"Tạ Đạo Niên đang tráng lại cốc chén, Trần Lộ cười nói "Vì không nỡ lòng nào gọi ai đó dậy sớm a."Tiêu Diệu Thường cười, "Ai ui, thật là biết quan tâm a."Tạ Đạo Niên rót trà Thiết Quan Âm * cho mọi người, "Bà uống trà ạ."*thiết quan âm là tên một loại trà, trà Thiết Quan Âm nổi tiếng với vị trà dịu ngọt thơm ngon, làm tinh thần nhẹ nhàng, sảng khoái."Được rồi, mau ăn đi, đừng khách sáo với bà a."Tạ Vân Bằng nhìn vào thực đơn, nói "Dì, cháu nó không còn nhỏ nữa, dì đừng nuông chiều nó quá."Tiêu Diệu Thường nói, "Nhưng dì vẫn muốn nuông chiều, Trường Canh rất hiểu chuyện, chẳng lẽ lại không được đối xử như vậy với một đứa bé hiểu chuyện a?""....""Bố uống trà ạ."Tạ Vân Bằng nhận lấy chén trà, liếc xéo anh một cái, không nói gì rất nhiều món, nhân viên mang lên đầy một bàn, sủi cảo tôm bốn màu1, bánh gạo cuộn2, bánh bao nhân đậu3, bánh rán mặn4, DimSum5, bánh bông lan quảng đông6, chân gà....1sủi cảo tôm bốn màu sủi cảo nhân tôm, có bốn cái, bốn màu khác nhau. 2bánh gạo cuộn từ gốc là "肠粉" = hán việt tràng phấn = việt hóa bột ruột, bánh bột gạo hình cái ruột lòng. 3 bánh bao nhân đậu4 bánh rán mặn từ gốc là "咸水角" = bánh mặn. Nguyên liệu và cách làm khá giống với bánh rán mặn của Việt Nam nên ta để là "bánh rán mặn".5dimsum từ gốc là "叉烧包" = bánh bao nhân thịt nướng, còn có tên gọi khác là Dimsum, Dim sum là phiên âm quốc tế của "điểm tâm", hiểu đơn giản là bữa ăn lót dạ, nhưng nó còn mang một nghĩa khác là "chạm vào trái tim" điểm - chạm, đánh vào và tâm - tim.6 bánh bông lan quảng đông tên gọi khác của bánh maraHầu như đều là các món mà Tạ Đạo Niên thích, bà vẫn nhớ rất Đạo Niên cảm thấy ấm lòng, liên tục gắp thức ăn cho Tiêu Diệu Thường. Cả gia đình vừa ăn vừa trò chuyện, nói về chuyện tương lai của Tạ Đạo Niên, nói về những sự thay đổi gần đây, bầu không khí vô cùng ấm cúng."Trường Canh, muốn làm công chức thì cứ làm đi, nhà mình có khá nhiều người làm công chức, về sau có gì có thể giúp đỡ lẫn nhau.""Vâng ạ."Kết thúc bữa ăn, Tạ Đạo Niên lấy lý do đi vệ sinh, đi ra sảnh thì cũng thấy Tạ Vân Bằng đang ở Vân Bằng lấy tiền ra thanh toán, hỏi anh, "Nhà vệ sinh đi hướng này?"..... "....."Tạ Vân Bằng cầm hóa đơn thanh toán trên tay, hừ một tiếng, "Nhóc con xấu xa, đừng nghĩ rằng ông bố này không biết con nghĩ gì.""Con không dám ạ.""Con ngược lại rất dám đó."Quay về phòng ăn, Tạ Đạo Niên gọi mấy món ăn để mang về, cả nhà đứng lên chuẩn bị ra về, bà đến quầy thanh toán thì người ta bảo đã có người thanh toán rồi, bà tỏ ra bất lực, nói "Sao các cháu lại cướp việc tính tiền với bà vậy? Bà già này khó khăn lắm mới về đây được một chuyến, muốn mời các cháu ăn một bữa thôi mà."Tạ Đạo Niên đi đến ôm vai của bà, thì thầm, "Bà, không phải bà còn muốn đi núi Quan Âm với mẹ cháu à? Nếu đi muộn thì sẽ phải chen lấn vì có đông người lắm đó ạ."Trần Lộ được đà nói thêm luôn, "Đúng rồi, hai dì cháu mình đi đi, còn phải mất thời gian gọi xe nữa."Mẹ con bà quá quen với việc xử lý tình huống như này, Tiêu Diệu Thường ngây ngốc bị dụ dỗ mẹ con, mẹ một câu, con một câu, khi xe đến Tiêu Diệu Thường liền bị kéo lên xe, lời muốn nói còn chưa nói hết. Tạ Đạo Niên và Tạ Vân Bằng đi sau, hai bố con, bố thì nhìn con, con lại nhìn bố, nhìn thế nào cũng cảm thấy không vừa mắt nhau, nên mỗi người đều tự đi làm việc riêng của mình......Khi Tạ Đạo Niên đi đến sân của chung cư Tử Trúc Uyển, thì đã thấy Lục Yên đang ngồi ở ban công chờ anh, sau khi vào nhà, nhìn thấy cô mặc một cái áo sơ mi trắng cùng với một cái quần short, vừa mới gội đầu xong, tóc vẫn còn ướt để đồ ăn sáng xuống, "Sao lại gội đầu vào giờ này?"Lục Yên nhìn túi đồ ăn sáng trong tay của anh, "Tối qua không kịp gội, Trường Canh, sao tự dưng lại đến nhà hàng Ngô Thành mua đồ ăn sáng thế?""Sáng sớm hôm nay đến đó ăn sáng."Lục Yên lau tóc, le lưỡi, "Lúc đó em vẫn còn đang ngủ.""Anh hiểu rõ em mà, qua đây, ăn sáng đi." Anh lấy cái khăn trong tay cô để giúp cô lau tóc, Lục Yên ngồi ăn trên ghế sofa."Sủi cảo tôm này ăn ngon quá."Tạ Đạo Niên hỏi cô, "Bác gái đâu?""Mẹ đi làm rồi."Cô gắp một cái sủi cảo đưa đến bên miệng anh, Tạ Đạo Niên nói, "Anh ăn rồi." Cô không nghe, anh nhìn cô, đành phải* há miệng ăn.*đành phải từ gốc là "无奈" = bất đắc dĩ, không biết làm sao, không có cách nào.A Bảo liên tục kêu meo meo dưới chân hai người, cái mũi thính của nó đã sớm ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, thân thể mập mạp thể hiện rõ sự thèm thuồng, Tạ Đạo Niên lấy tăm xiên một cái chân gà đưa xuống cho nó, sau khi được cho đồ ăn con mèo mập mạp màu cam chạy nhanh đi như một cơn sáng xong, Lục Yên hỏi anh, "Trường Canh, anh về cửa hàng luôn à?""Tối mới về, bà và mẹ đều đi lễ chùa rồi."Lục Yên đứng dậy đi vào phòng cầm một cái khăn tay ra, đưa cho anh xem, "Theo anh thì bà có thích cái này không?"Lúc trước Tạ Đạo Niên đã thấy cái khăn tay này rồi, khi đó họa tiết vẫn chưa được thêu xong, thế mà bây giờ đã làm xong rồi, anh nhìn thấy quầng thâm dưới mắt của cô, hỏi cô, "Em thức cả đêm qua để thêu cái này?"Lục Yên gật im lặng một lúc - "Đồ ngốc, bà vẫn còn ở đây hai ngày nữa cơ mà.""Tại em lo lắng mà."Anh hôn nhẹ lên trán cô, "Lo lắng cái gì? Có anh ở đây rồi."Lục Yên ôm lấy anh, "Em không muốn anh phải lo lắng một mình.""Đừng lo lắng, bố không "đánh" lại được bà đâu." Bây giờ Tạ Vân Bằng đã tức giận với anh rồi, nếu như là trước đây, ông sẽ chỉ im lặng không nói gì*, đến bao giờ anh nhận sai thì mới thôi.*im lặng không nói gì từ gốc là "不声不响" = vô thanh vô tức, âm thầm"Anh có một tấm kim bài miễn tử* to như vậy á?"*kim bài miễn tử thẻ bài miễn chếtAnh nhéo mũi cô, "Phải nói là, các trưởng bối đều là kim bài miễn tử."Lục Yên nở nụ cười, vùi mặt vào trong ngực ngực đầy đặn đè lên ngực anh, còn có thể cảm nhận được quả anh đào đang cứng Đạo Niên ghé vào tai cô, "Em không mặc đồ lót?"Nó đâm vào người anh!Lục Yên lùi người ra, lấy tay che ngực, gật Lại trò chơi cũ, trong tối hôm nay, nếu chương này được 150 lượt bình chọn + 50 lượt bình luận thì sẽ có Thịt để ăn ngay trong tối nay nhá mọi người ???❤❤❤❤.
luc yen anh yeu em