lầu trên lầu dưới
Lầu Tứ Phương Vô Sự ( chữ Hán: 樓四方無事) là công trình kiến trúc hai tầng, nằm trên đài Bắc Khuyết của Hoàng thành Huế. Lầu Tứ Phương Vô Sự được xây dựng và khánh thành năm 1923 để chuẩn bị cho lễ mừng thọ "Tứ tuần đại khánh tiết" của vua Khải Định vào năm 1924.
giẻ lau trong Tiếng Anh là gì, định nghĩa, ý nghĩa và cách sử dụng. Dịch từ giẻ lau sang Tiếng Anh. Nhập từ cần tìm vào ô tìm kiếm và xem các từ được gợi ý hiện ra bên dưới. Khi con trỏ đang nằm trong ô tìm kiếm, sử dụng phím mũi tên lên [ ↑ ] hoặc mũi tên
Cầu Mây. Tới Tam Đảo mà chưa kịp cập nhật điểm check-in mới lạ này thì quả là thiếu sót. Cảnh sắc ở đây sẽ cho bạn những bức hình "triệu like". Đi trên cầu bạn sẽ có cảm giác như đang dạo bước trên mây, xung quanh là núi rừng bao la. Thời điểm đẹp nhất ở
Vay Tiền Online Tima. EDIT TRÀ ĐÀO- Trứng run là do Thôi Hiểu đưa cho. Nói Trương Tuyền Phong luôn đi công tác, nếu cô cảm thấy cô đơn thì hãy dùng tới cái này. Lúc đó Phó Nhàn Linh đỏ mặt ném đi, cách một năm, cũng chính là năm ngoái, cô chủ động hỏi Thôi Hiểu muốn thứ ấy, Thôi Hiểu không cười nhạo cô, còn tặng cô thêm một cái khác, dương v*t giả, màu đen, chỉ là nó quá to, cô không dám dùng, chỉ thường sử dụng trứng run. Âm đế co giật vài cái bắt đầu tiết ra nước, cô rê máy rung dọc theo môi âm hộ, từ từ bôi trơn âm đế bằng nước dâm của mình, cơn sướng khiến cô thở dốc, ấn trứng run lên âm vật mình, cô cắn môi ngưỡng cổ lên. Đầu càng lúc càng choáng váng, ngay khi khoái cảm ập đến, cô dang chân rên lớn “A…” Ngoài cửa như có tiếng bước chân vội vã chạy tới, kế đến là giọng nói căng thẳng của một nam sinh “Chị không sao chứ?” Không đợi Phó Nhàn Linh trả lời, cậu trực tiếp mở cửa nhà vệ sinh ra. Thì thấy một người phụ nữ khỏa thân nửa nằm trên mặt đất, trên tay cầm quả trứng rung màu hồng phấn, máy rung vẫn còn đang run lắc dữ dội trong âm hộ ẩm ướt của cô, người phụ nữ đang ngưỡng mặt lên lưng dựa vào bồn tắm, khuôn mặt đỏ bừng. Cô thật xinh đẹp, tóc chỉ dài đến bả vai, làn da rất trắng, ánh mắt có chút thất thần, cô vẫn còn đang đắm chìm trong khoái cảm, hai mắt đỏ hoe. “Thật xin lỗi...” Vu Hướng Tây đột nhiên cảm thấy có chút xấu hổ, trong tay cầm viên thuốc giải rượu, lần mò tìm chỗ để “Em, em mang cái này đến cho chị...” Cậu chỉ ra cửa “Em, vừa rồi em nghe thấy tiếng gì đó, em tưởng chị... Không được ổn cho lắm, em không cố ý...” Sau khi kết thúc lời giải thích, toàn bộ khuôn mặt cậu đều đỏ bừng lên. Khoảng khắc Phó Nhàn Linh nhìn cậu trai đứng nghiêng người kia, cô thấy trên quần cậu đang dựng lều trại. Cậu nam sinh đang định mở cửa đi ra, Phó Nhàn Linh không rõ ràng gọi lên “Chờ chút.” “Em sẽ không nói ra ngoài, chị đừng lo.” Cậu đỏ tai, không quay đầu lại, tay đã mở cửa toilet. Phó Nhàn Linh ở đằng sau nói “Cậu cương rồi.” Cô cảm thấy mình không uống rượu, mà là lửa, cô bị lửa đốt đến hồ đồ, nếu không làm sao cô có thể nói ra lời như vậy. “Cậu muốn làm không?” Cô bỏ món đồ chơi trong tay ra, đôi mắt nhìn chằm chằm vào đũng quần đang căng phồng lên của cậu, miệng lưỡi khô khốc nói “Chỉ tối nay, nếu cậu không muốn thì…” Cô còn chưa nói xong, cậu trai đã đóng cửa lại bước nhanh về phía cô. Sống lưng cô rùng mình vì cảm giác áp chế đấy, sâu trong tâm trí rất rõ ràng, rằng cô không nên giống như Trương Tuyền Phong, 28 năm nay cô đã rất nghiêm túc tuân thủ chấp hành nhiệm vụ của mình, không nên hư hỏng giống như tên cặn bã giả danh tri thức kia. Nhưng vào khoảnh khắc cùng cậu nam sinh hôn nhau, cô nhận ra mình đã vô cùng khao khát, cô khát khao một cái ôm một nụ hôn nồng cháy của một người đàn ông, khát vọng... côn th*t nóng hổi xâm nhập vào người mình. Trương Tuyền Phong có thể ngoại tình, tại sao cô lại không thể? Kỹ thuật hôn của cậu nam sinh rất tốt, chỉ với một nụ hôn đơn giản thôi cũng khiến cho d*m thủy bên dưới hạ thể cô tuôn trào. Cậu ôm cô vào lòng, ngón tay chạy dọc theo sống lưng cô, những nụ hôn nồng cháy trượt từ cổ xuống, hôn lên bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô. Cô có bộ ngực thật xinh đẹp, đầy đặn săn chắc, làn da trắng ngần, đầu ti hồng hào xinh xắn. Cậu giống như lữ khách đã khát rất lâu, vô tình gặp phải ốc đảo, liền tóm lấy bầu ngực của cô mở lớn miệng cắn nuốt, Phó Nhàn Linh không ngờ tới, đối phương còn chưa cắm vào, cô đã thoải mái đến mức chết đi sống lại. Cô vươn tay nắm lấy tóc cậu, trong miệng không tự giác được mà phát ra tiếng nức nở. Cậu liếm một bên vú cô, dùng hàm răng sắc nhọn cắn nghiến nó, miệng mút toàn bộ đầu ngực, phát ra một tiếng “Ba” khi buông ra, rồi lại ngậm trở lại. Phó Nhàn Linh siết chặt vai anh bằng cả hai tay, thở hổn hển. Nam sinh xé toạc chiếc áo của mình, lộ ra phần ngực và cơ bụng săn chắc, mùi mồ hôi trên người càng nồng đậm, cuồng nhiệt hôn từ bụng cô trượt dọc xuống, thẳng đến giữa hai chân. Phó Nhàn Linh đột nhiên kẹp chặt chân, cơ thể cô trở nên rất uể oải sau khi uống rượu xong, tốc độ kẹp chân cũng rất chậm “Không cần... Không cần...” Lực tay cậu trai vô cùng lớn, dùng sức tách chân cô ra, cậu quỳ gối ở giữa chân cô, mặt vùi vào giữa hai chân, vươn đầu lưỡi liếm môi âm hộ ướt đẫm của cô. Cô rùng mình, cắn ngón tay hét lên “Không cần...”
Ngôn Tình Nguồn 54,650 Đang cập nhật 062721 11/06/2023 Đánh giá 7/10 từ 15 lượt Bạn đang đọc truyện Lầu Trên Lầu Dưới của tác giả Tô Mã Lệ. Hai người bên nhau, nhưng cô lại bị người lừa chị em này có phải vốn không được chúc phúc?Cô là nội trợ, cậu ấy lại la sinh viên, một người hiền thê mẫu mực, một người lại trung thành, chân là fan của Tô Mã Lệ, bạn có thể đọc thêm Phim Giả Tình Thật hoặc Bác Sĩ Thú Y
Phó Nhàn Linh có chút mệt mỏi, cơ thể mềm nhũn chẳng còn chút sức lực nào, cô không trả lời, cậu trai lại hôn tiếp, trầm giọng hỏi “Được không?”Trong chóp nhoáng Phó Nhàn Linh bị giọng nói này làm cho tê rần cả sống lưng, ôm lấy cổ cậu, cô bị hôn đến mức giọng nói khò khè “Tôi… Không còn sức nữa.”“Không sao.” Cậu cười bế cô đứng dưới vòi sen, lần nữa hôn lên môi cô và nói “Em sẽ tự làm.”Cậu bật vòi sen, tắm rửa đơn giản cho mình, sau đó lấy một ít sữa tắm thoa rửa sạch sẽ thân thể cho cô, bàn tay cậu rất lớn, các đốt ngón tay dài, trên lòng bàn tay có một tầng mỏng vết chai sạn, du tẩu trên da thịt cô, từng chút từng chút tê dại cảm giác ngứa ran khó tả. Truyện chính ở { T R U M t г u y e И . VИ }Phó Nhàn Linh cắn môi, nhưng lại không thể kiềm được phát ra tiếng rên từ trong cổ họng, bàn tay cô đặt trên vai cậu trai, cả người không tự chủ được mà run lòng bàn tay cậu đặt lên bộ ngực mềm mại của cô, sau khi tắm rửa sạch sẽ xong, cậu vươn lưỡi liếm mút một bên đầu nhũ hồng hồng, bàn tay xoa nắn bầu vú, cậu chàng cúi người vừa cắn vừa hôn vụng vặt lên nhũ thịt trắng nõn, ở trên đỉnh nhũ mềm mại liếm mút liên hồi, giọng nói phát ra có chút mơ hồ “Chị ơi, nơi này của chị thật xinh đẹp.”Phó Nhàn Linh không biết là do bị cậu liếm láp, hay do câu nói kia khiêu khích, giữa hai chân bất ngờ tuông trào một dòng d*m thủy, cô kẹp chặt chân, tay luồng vào tóc cậu chàng, bất lực thở gấp “Đừng liếm nữa...”“Được.” Cậu ngoan ngoãn ngừng liếm, đi lấy áo mưa, xé mở tròng vào, nhấc một chân cô lên, đỡ dương v*t đi Nhàn Linh bị đâm thọc đến nổi không thể đứng vững bằng một chân, toàn thân phát run, tay cô bóp lấy cánh tay cậu, tiếng kêu nấc phát ra từ trong cổ họng “Chậm một chút...”Cậu đã làm rất chậm, nghe thấy vậy thì chậm hơn, nhưng với động tác chậm rãi khiến cô càng thêm khó chịu, cơ thể căng đến cực điểm, bụng dưới vừa đau vừa cùng cậu cắm vào tận gốc rễ, đồng thời nhấc chân còn lại của cô lên, dùng hai tay đỡ mông cô, áp cô lên bức tường sứ phía sau, tiếp đến đưa đẩy phần hông đóng cọc vào trong thân thể số khoái cảm ập tới, Phó Nhàn Linh bị đâm đến khóc nức nở, cô thoải mái muốn chết, hai tay ôm chặt cổ nam sinh, đôi mắt thất thần nhìn lên không mông lung suy nghĩ, lần cuối cùng mình quan hệ tình dục là khi nào, cô không thể nhớ lực cậu chàng cực tốt, sau khi ôm cô làm trong nhà vệ sinh xong, rồi lại ôm cô vào trong phòng ngủ làm thêm hai lần nữa, cô đạt cực khoái không biết bao nhiêu lần, giọng đều đã khàn.“Chị ơi, ngày mai em có thể tìm chị được hông?” Ý thức còn mê man, bên tai cô nghe thấy giọng nói nỉ non của nam sinh lắc đầu “Không được... Không được...”Nam sinh ngừng nói, cúi đầu hôn lên môi cô, điên cuồng chọc vào rút ra trong cơ thể cảm giống như roi da đánh vào sống lưng, toàn thân như bị giật điện, máu chảy ngược, đầu choáng mắt hoa, cô bị cắm đến khóc thét lên “Ha a...”Cô không biết mình ngất đi từ khi nào, cũng không biết cậu trai ấy rời đi lúc Thôi Hiểu đến đây, cô vẫn còn đang ngủ.“Bà chị ơi, tớ còn tưởng cậu uống thuốc ngủ đó!” Thôi Hiểu mở rèm cửa, đưa tay sờ trán cô “Uống có mấy ly rượu mà ngủ tới tận bây giờ?”Phó Nhàn Linh ngây người mở mắt ra nhìn, kinh hãi cho rằng đêm qua chỉ là một giấc mơ.“Cậu sao vậy? Sao tự nhiên ngây người ra vậy? Chưa tỉnh hả?” Thôi Hiểu giơ đồng hồ đeo tay đến trước mặt cô “Đã ba giờ chiều rồi, giờ này mà còn ngủ được nữa? Tớ thấy cậu ngủ chắc sẽ tỉnh trước buổi trưa, còn chuẩn bị cơm nước thật tốt cho cậu, cậu mà còn không tỉnh, tớ suýt nữa đã gọi 120. “Phó Nhàn Linh rốt cục cũng hoàn hồn, cô nhìn người xung quanh, không ai khác, cô đang nằm trên giường một mình.“Nhìn cái gì vậy?” Thôi Hiểu duỗi cổ nhìn sang.“Không có gì.” Ngay khi Phó Nhàn Linh vừa mở miệng, nhưng bị giọng nói khàn khàn của mình làm cho hoảng sợ, ho khan một tiếng “Tớ…”“**, giọng cậu bị sao thế này?” Thôi Hiểu đứng dậy đi ra ngoài “Chờ chút, tớ pha cho cậu một ly nước mật ong.”Lúc này Phó Nhàn Linh mới chuẩn bị kéo chăn bông ra, chân tay đau nhức và phần thân dưới sưng tấy nhắc nhở cô rằng đêm qua không phải là một giấc đã ngoại tình.
lầu trên lầu dưới