đỉnh núi nhà tôi thông niên đại
Đỉnh Núi Phan Xi Păng. Fansipan là ngọn gàng núi không chỉ là cao nhất đất nước hình chữ S mà lại vào cả 3 nước Đông Dương, xúc cảm đứng bên trên đỉnh nóc nhà của Đông Dương là 1 đề nghị tuyệt đối nhưng người nào cũng phải test ít nhất một lần trong đời. Vậy
Machhapuchhare, tên ngọn núi dịch ra là "đuôi cá" - là ngọn núi cao 6.993m ở dãy Annapurna ở miền trung Nepal, dãy núi có ba trong số 10 đỉnh núi cao nhất thế
Anh shipper đã leo hết 5 tiếng đồng hồ, nhưng cuối cùng đã tới đỉnh núi và giao pizza cho người đặt hàng. Và với địa điểm đặt hàng đặc biệt này, vị khách kia đã phải chi tới 40.000 yên (khoảng 6,8 triệu đồng) cho phí giao hàng. Chi phí này cao gấp 10 lần so với số
Vay Tiền Online Tima. “Ánh nắng vàng chiếu xuống, gà trống gáy ba tiếng…”Hiện tại đang là mùa thu hoạch, không khí vô cùng náo nhiệt, ai nấy đều vội vàng gặt lúa, đám đàn ông thì mồ hôi tuôn như mưa, mấy đứa trẻ cũng không được rảnh rang, một đám đều xách theo rổ nhỏ đi mót lúa, nhưng cũng may là bọn nó không phải vất vả như người biết là ai hứng lên, lớn tiếng hát một bài ca có chủ đề lao động là vinh quang.“Hỉ thước xây tổ mới, ong nhỏ làm mật ong, hạnh phúc sinh hoạt từ đâu mà tới, đương nhiên phải dựa vào laođộng và sáng tạo…”Giọng ca thanh thúy vang lên hết đợt này đến đợt khác, làm cho mấy người lao động vất vả cũng nở nụ cười, con dâu thứ của nhà họ Vương đắc ý nói “Con gái nhà tôi hát hay nhất, y hệt như tôi lúc trẻ vậy đó…”“Lời này mà cũng dám nói, chính cô còn không tự biết khả năng ca hát của mình hay sao, còn khoác lác sang cả con gái, nếu giống cô thì không tốt chút nào, tôi thấy vẫn là thằng nhóc nhà tôi hát hay.”“Một đứa con trai, hát hay thì được cái gì?”“Không được gì thì sao, dù thế nào vẫn tốt hơn cô.”“Tôi không nghĩ như vậy đâu.”“Vẫn là nhà tôi tốt.”Cánh ông vì ngại mặt mũi nên không tranh đua mấy loại chuyện này, nhưng mấy đồng chí nữ thì khác, cứ tôi một câu cô một câu, cuối cùng loạn hết cả mẹ đều cảm thấy con nhà mình hát hay đội trưởng thấy bọn họ đang dần có xu hướng chuyển sang cãi nhau, liền quát lớn “Lo mà làm việc nhanh đi, mấy cái đó đáng gì mà tranh nhau? Mấy người nhìn nhà của Điền Đại coi làm nhiều hay ít?”Nghe ông nói vậy, mấy người phụ nữ nhìn nhau, ai nấy đều làm mặt quỷ sau đó bĩu môi tiếp tục làm đội trưởng nói xong một câu như vậy liền bỏ đi, mấy người phụ nữ nhỏ giọng nói thầm “Cô ta làm gì có khả năng mà khoe khoang, thế mà cũng so sánh cho được.”Con dâu thứ nhà họ Vương nở nụ cười sâu xa, nhìn thì có vẻ có lòng tốt, nhưng trong giọng nói lại mang theo cảm giác hơn người “Trời ơi, không phải người ta không có chồng sao? Không tự thân vận động thì còn biết làm sống cũng không dễ chịu đâu.”.
Tác giả Hương Tô Lật Thể loại Ngôn Tình, Truyện Sủng, Hài Hước, Điền Văn, Đô Thị Giới thiệu Gần đây Bảo Châu có chút hoảng. Cô phát hiện sau núi nhà cô luôn xuất hiện mấy người kì lạ. Mặt mày hồng hào, người cũng đầy đặn, lại còn mặc vàng đeo bạc, phú quý bức người. Cuối cùng, bọn họ lại đi theo dõi mớ rau dại do chính cô trồng… Bé rau dại này bán như thế nào? Truyện kể về thập niên 60, một bé gái dân bản xứ tên Bảo Châu gặp được kì ngộ, từ đó phất lên nhanh chóng.
Bồ Nam nói tiếp “Mấy người đang nói đến Bảo Sơn hả? Bảo Sơn không phải con ruột của nhà đó, tôi nghe nói bởi vì tai của Điền đại tẩu tử bị tật, hai vợ chồng già nhà họ Điền không muốn chọn cô ta, Nhưng mà Điền Đại cảm thấy cô ấy rất thu hút, kiên trì muốn cưới về làm vợ. Đương nhiên cha mẹ không lay chuyển được con trai. Nhưng mà họ vẫn luôn không thích người con dâu cả này. Sau khi hai người bọn họ kết hôn lại năm sáu năm liền không có con. Mọi người nhà họ Điền náo loạn vài lần, buộc Điền Đại ly hôn, Điền Đại không chịu. Cuối cùng nhà họ Điền chia ra, hai người già nhà họ Điền sang ở với Điền lão nhị. Điền Đại không lấy gì hết, chỉ mang vợ con đi tới nhà cũ ở sườn núi ở.”“Chắc hai người họ cảm thấy nhà mình không thể có con, nên mới nhận nuôi Bảo Sơn, Bảo Sơn được nhà họ nhận nuôi khi vừa mới ba tháng. Đứa nhỏ này thật đúng là số khổ, cha nó là thợ săn trong núi, mẹ nó vì sinh nó ra mà mất, cha nó vì muốn có thêm chút thịt đổi sữa cho con mà đi vào rừng sâu, kết quả dính độc trùng mà mất nốt. Đứa nhỏ này từ đó không ai nuôi dưỡng. Đại đội trưởng của thôn bọn họ nghe nói nhà Điền Đại không có con, lại đây hỏi hai người có nhận nuôi hay không. Thế là hai vợ chồng nhà Điền Đại liền có Tiểu Bảo Sơn. Nhà họ Điền cảm thấy mọi chuyện vậy là tốt đẹp rồi. ““Theo như một số người kể lại, một số đôi vợ chồng hiếm muộn sau khi nhận con nuôi, lại có thể sinh được đứa nhỏ. Đương nhiên đây là cách nói mê tín, nhưng mà lại thật sự hiệu nghiệm. Bảo Sơn vừa vào nhà được một tháng, lúc Điền đại tẩu tử đi khám bệnh lại nhận được tin mình có thai. Lúc ấy người trong thôn còn có người nhà họ Điền, đều không tán thành hai vợ chồng Điền Đại tiếp tục nuôi dưỡng Bảo Sơn. Bọn họ cho rằng mới nuôi dưỡng được một tháng thì đã có tình cảm gì sâu sắc đâu, lại thêm bây giờ hai người đã có con ruột rồi, cần gì phải tiếp tục nuôi dưỡng một đứa không có bất kỳ liên quan gì với mình, chỉ tốn cơm tốn gạo nuôi thêm một miệng ăn. Nhưng hai vợ chồng Điền Đại không đồng ý, họ nói rằng làm người phải biết giữ chữ tín. Bọn họ vẫn tiếp tục nuôi dưỡng Bảo Sơn, qua năm sau liền sinh Bảo Châu.”Nói tới đây, Bồ Nam tạm dừng một chút, rồi tiếp tục nói “Ba năm trước đây, Điền đại tẩu tử lại có mang, đến khi cái thai được hơn bảy tháng, Điền Đại đi sửa mương nước của công xã, ngoài ý muốn bị ngã chết. chị ta bị động thai, dẫn đến sinh non. Đứa con thứ ba nhà họ tên là Bảo Nhạc. Điền Đại chết, Bảo Nhạc sinh non thân thể đặc biệt không tốt, một nữ nhân phải nuôi ba đứa con, còn có một đứa phải thường xuyên đi bệnh viện, nhà bọn họ từ đó trở nên vô cùng khó khăn, xem như là hộ nghèo nhất trong thôn. Cũng vì lẽ đó, người ta đều nói Bảo Sơn là một ngôi sao chổi, khắc đã chết cha mẹ của mình, lại khắc chết cha nuôi. Người nhà họ Điền phản ứng kịch liệt nhất, kiên quyết muốn đuổi Bảo Sơn đi, còn nói Bảo Sơn không phải người trong thôn. Có điều Điền đại tẩu tử không làm theo! Nhà họ Điền sợ lui tới nhiều bị khắc đến, hơn nữa Điền Đại cũng không còn. Tiểu Bảo Châu là con gái, Tiểu Bảo Nhạc không biết có thể nuôi lớn hay không, cho nên không lui tới với mấy mẹ con nhà đó nữa.”Mọi người nghe đến đó, đều có biểu hiện khác nói mọi người đều nói “Tin tưởng khoa học” “Khoa học là thúc đẩy sản xuất” “Đả đảo phong kiến mê tín”, nhưng thực tế trong lòng vẫn có chút không tin. Mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, hai mắt nhìn nhau, cũng không biết nói cái gì mới nửa ngày, nữ thanh niên trí thức nhẹ giọng nói sang chuyện khác “Cái con bé Bảo Châu này, thoạt nhìn tưởng hiền lành nhưng thật ra rất hung dữ.”Bồ Nam “Đứa nhỏ không cha, nếu không có chút lợi hại, không phải sẽ bị người khi dễ hay sao.”Lời này nói ra rất có lý, nhóm thanh niên trí thức đều gật đầu tán nói chuyện phiếm, bọn họ liền nhìn thấy Tiểu Bảo Châu mang theo cái rổ, hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang đi về phía núi, đây là đường về nhà của cô bé. Trong thời gian trồng vội gặt vội, cơ hồ là con cái của mọi gia đình đều phải ra đồng làm việc, nhưng cũng không phải là tất cả bọn qua nếu những đứa trẻ lười biếng này bị phát hiện, đại đội trưởng có thể tới cửa nhà nó mắng chửi nhưng Tiểu Bảo Châu là một ngoại lệ, không phải là đại đội trưởng có ưu đãi với nhà cô bé. Mà là nhà cô bé hơi xa một chút, vốn dĩ cần phải có người về nhà nấu cơm, nhưng ở nhà cô bé chỉ có mỗi một người, đó là ma ốm Tiểu Bảo Bảo Nhạc năm nay ba tuổi, đương nhiên, trên thực tế là không đủ ba tuổi, chỉ khoảng hơn hai tuổi một chút. Đứa nhỏ này vốn sinh ra đã yếu ớt, người còn nhỏ, cho nên cần có người chăm sóc. Chính vì em của mình, Tiểu Bảo Châu mới không giống bọn nhóc trong thôn cả ngày chơi đùa vui vẻ.
đỉnh núi nhà tôi thông niên đại